Không tới mấy ngày, Vệ Tư Lý đã mang về một thầy giáo dạy vẽ, họ Tống, là một họa sĩ vẽ tranh minh họa* trẻ tuổi. Phương Khởi Châu yêu cầu rằng: Cậu phải đối xử với em ấy như một đứa trẻ bình thường, không được để em ấy cảm giác mình đang bị kì thị hay bị thương hại, em ấy rất thông minh, học rất nhanh chóng.
*Vẽ minh họa được hiểu là việc sử dụng những sản phẩm vẽ tay để diễn giải một câu chuyện, để giải thích hay mô tả một hành động hoặc nội dung cụ thể.
Phương Khởi Châu đem bức tranh mà Tiểu Hổ vẽ bằng bút bi cho thầy giáo xem, thầy giáo Tống liền thốt lên: "Khả năng quan sát rất tốt, đánh bóng với cả tạo hình đều rất chuẩn xác, đã học từ lâu rồi hả?"
Phương Khởi Châu tự hào nói: "Chưa bao lâu cả, tôi đã nói rồi, em ấy rất thông minh."
Tuy rằng Tiểu Hổ không nhớ được cái gì, nhưng mà sâu trong xương tủy cậu, có gì đó đang chậm rãi thức tỉnh.
Khả năng ghi nhớ đồ họa của Tiểu Hổ rất đáng nể, không chỉ có thể ngay lập tức xem tỉ mỉ một cảnh tượng rồi ghi vào đầu, vẽ liền ra giấy, ngay cả trò xếp hình, tấm hình địa ngục trắng tinh* được tách ra 108 miếng, Tiểu Hổ liều mạng bỏ cả ngày cũng hoàn thành xong. Mà nghe bảo có người bỏ công bỏ sức tận mấy năm cũng chưa chắc xong được.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-muon-om-om/404977/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.