CHƯƠNG 70
Bị ánh mắt vẫn cứ thanh lãnh y vậy nhìn chăm chăm, Hoa Tiểu Mạc mím mím môi, có chút không được tự nhiên nghiêng đầu, “Cũng đã mấy ngày rồi…”
Trơ mắt nhìn hai người Lạc Cửu Tiêu và Tần Nghị khí sắc mỗi một người như là tới số vậy, Hoa Tiểu Mạc đi tìm Lan Thất, đối phương một câu “Không thể ra sức” trực tiếp chặn đứt những lời còn trong họng hắn, hắn chỉ có thể lo lắng, Đại Bạch còn chưa tỉnh dậy, nếu không có thể nghiên cứu ra giải dược từ trên người nó.
Thấy Bạch Thần chỉ vén mí mắt lên liếc nhìn hắn một cái, Hoa Tiểu Mạc nhấc chân đặt trên đùi Bạch Thần, mượn lực trực tiếp ngồi lên, hai tay ôm lấy treo trên cổ y, mặt sáp tới, cơ hồ muốn chạm chóp mũi, cũng không nói gì, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm.
Nếu đây mà đổi thành người khác, chỉ sợ đã sớm chống đỡ không nổi, nhưng cái bản mặt than kia của Bạch Thần lại không chút sứt mẻ, đôi mắt khép hờ kia ngay cả một gợn sóng cũng không có.
Hoa Tiểu Mạc thất bại lắc đầu, một khắc sau thấy Bạch Thần giơ tay lên, hắn lập tức ngoan ngoãn đưa đầu qua, trên tóc có bàn tay hơi lạnh vuốt ve, hắn thoải mái híp mắt lại, thuận tiện ở trong lòng thắp một ngọn nến cho Lạc Cửu Tiêu cùng Tần Nghị.
Hơn hai tháng sau, ngày hè chói chang, nơi cực bắc phần lớn diện tích là tuyết trắng đang tan chảy dưới ánh dương quang chiếu rọi, địa y, rong rêu, nham cao lan*, việt kết*, cùng một số cây cối phân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-khong-den-may-phat-cuc-hoa-lien-ngua/1078462/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.