Ba người tìm một quán trà ở trong văn miếu, ngồi trong nhã gian, ba người vừa ngồi xuống Giang Lam Tuyết đã hỏi trước: “Hứa công tử tới Kinh thành đi thi sao?”
Hứa Thính Tùng gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Cố Doãn Tu nhìn Hứa Thính Tùng: “Sao ngươi lại biến thành bộ dạng này?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Thính Tùng thở dài: “Nói ra thì rất dài, thế nhưng các ngươi không cần nhìn bộ dạng nghèo đói của ta hiện tại, ngược lại ta lại cảm thấy rất vui vẻ.”
“Nghèo rồi mà còn vui vẻ? Có phải nhà ngươi xảy ra chuyện gì không?” Giang Lam Tuyết hỏi.
Mặt Hứa Thính Tùng lộ ra vẻ giận dữ: “Bọn họ tính kế ta, muốn hại ta thì thôi, còn muốn hãm hại Kiều cô nương, thế nên ta đã đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ.”
Giang Lam Tuyết vừa nghe có liên quan đến Kiều Tố Nương, có chút nóng nảy, vội nói: “Vậy Tố Nương có sao không?”
Hứa Thính Tùng lắc đầu: “Kiều cô nương vẫn rất khỏe.”
“Vậy là tốt rồi.” Giang Lam Tuyết an ủi Hứa Thính Tùng, “Sang năm thi đậu Trạng Nguyên, ngươi có thể cưới nàng rồi, không uổng phí nàng chờ ngươi nhiều năm như vậy. Nàng thật sự rất khó khăn.”
“Ta nhất định sẽ không cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-phu-nhan-deu-muon-doi-phu-quan/977073/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.