Tôi có thể thấy rõ con vật đang mấp máy di chuyển trêи lòng ban tay của hắn, là một con đỉa đen thuần khiết.
” Ahh…..! Không phải ngươi định dùng thứ này để tiêu độc chứ?”
” …..
Đúng vậy, đây là một con đỉa hút máu được nuôi dưỡng đặc biệt”
Con đỉa đen thuần khiết kia cuộn người lên giãy gịua, nhìn thấy tôi thật ghê tởm không chịu được, che miệng nói:” thứ này thật ghê tởm, có thể đổi sang phương pháp khác không …..
Này, này…… Thứ này đặt trêи người tôi sao?”
” không thì Thế nào? Chả nhẽ nướng lên cho ngươi ăn à?” Long tiểu ca nhíu mày, trừng mắt nhìn tôi:” chỉ cần cứu mạng là được, quản làm gì ghê tởm hay không ghê tởm!”
Nhưng …… ngày thường con vật này, tôi tránh còn không kịp,
” Ta nghe nói đỉa sẽ cắn da chui vào thịt, …… Nếu nó chui vào thì phải làm sao? Có vẻ như sẽ có thêm vấn đề nhiễm trùng nữa”.
Anh tôi nhìn thứ này, không thể chấp nhận được
Dùng vật sống để trị liệu trong dân gian là phương pháp thường thấy, nhưng đối với chúng tôi quả thật là xa lạ.
Hơn nữa thứ này nhìn như thế nào cũng không thấy chúng có chút lương thiện, vừa to vừa béo và dày, ống hút lớn, lại còn có răng thịt, trông không giống như một con quái vật, nhưng nó mà cắn nhất định sẽ đau.
Tóc mái của long tiểu ca che khuất cặp Đan Phượng Nhãn âm trầm kia, hắn nhìn tôi nói:” ngươi đừng nhìn là được, đây là phương pháp duy nhất, nó thích nhất máu độc, hai con đỉa như này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/2270336/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.