Sở Ninh Dực đang trong quá trình nghiên cứu thì đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, đuôi lông mày anh nhướng lên, cuối cùng cô nhóc đó cũng chịu mò về rồi đấy à?Sở Ninh Dực cầm cái bỉm của Tiểu Bảo Bối đi ra, đúng lúc nhìn thấy Thủy An Lạc chạy như bay lên gác.
Anh đang định nói gì đó thì lại bị Thủy An Lạc đẩy ra, sau đó chạy tọt vào phòng ngủ.Sở Ninh Dực cau mày: "Thủy An Lạc?"Thủy An Lạc như chẳng hề nghe thấy anh nói, vừa vào phòng cô liền bới tung đống đồ dùng sơ sinh trên đầu giường cách đó không xa.
Cái cô cần lúc này là máy hút sữa, nhưng sao lục mãi mà chẳng tìm thấy thế này.Sở Ninh Dực bước vào thấy Thủy An Lạc đang tìm gì đó liền cau mày hỏi:"Em đang tìm gì đấy?""Không cần anh quan tâm." Thủy An Lạc hừ lạnh, tiếp tục lục tung đống đồ lên để tìm.Sắc mặt của Sở Ninh Dực thoắt cái liền đen sì, cô nhóc này muốn làm phản sao? Sau khi con trai tạo phản đánh anh thì cô nhóc này cũng muốn làm phản theo đấy à?Anh còn tí địa vị nào trong cái nhà này nữa không đây?Thủy An Lạc lục mãi lục mãi vẫn không thấy, đột nhiên cô nhớ ra mộtchuyện, trước đó hình như thím Vu đã mang rất nhiều thứ đi, thế nên...Thủy An Lạc vội lấy điện thoại trong túi xách của mình ra gọi điện cho thím Vu, quả nhiên đáp án chính là thím Vu đã mang đi cho cô thật, vì biết là cô sẽ phải dùng tới.Thủy An Lạc dập điện thoại xong cúi xuống nhìn ngực mình, cô ghét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1186968/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.