Thủy An Lạc bị Sở Ninh Dực kích thích đến mức suýt tí nữa thì hộc máu.Cái từ đó của Sở Ninh Dực mang theo âm đuôi đầy ẩn ý, mà cũng chính cái âm đuôi này khiến cả người Thủy An Lạc không chịu nổi mà phải run lên."Anh làm..." Thủy An Lạc còn chưa nói hết câu, phía trước ngực liền truyền tới một cảm giác ấm áp.Đứng cmn hình luôn!Hai tay của Thủy An Lạc bị Sở Ninh Dực đè xuống giường phía sau lưng.
Cô chỉ cần hơi cúi xuống là có thể nhìn thấy mái tóc ngắn đen dày của anh.
Đầu gối của anh gần chạm sàn, cả người đang trong tư thế nửa quỳ, hai tay anh đặt trên mu bàn tay cô, giờ phút này anh đang vùi đầu vào ngực cô cứ thế mà hút thật mạnh.Cả người Thủy An Lạc như bị sét đánh trúng.Anh ấy đang làm cái gì vậy?Thủy An Lạc có thế nào cũng không thể ngờ được rằng có một ngày anh lại có thể dùng cách này mà đè lên người cô, đã thế còn không có bất cứ ý nghĩ đen tối nào.Cô không thể ngờ được rằng một người đàn ông kiêu ngạo và lạnh lùng như Sở Ninh Dực lại có thể vì cô mà làm được đến mức này.Cảm giác căng tức trên ngực dần dần biến mất, thay vào đó là luồng ấm áp dội thẳng vào tim.Sở Ninh Dực hút xong một bên liền chuyển sang hút nốt bên còn lại.
Thái độ của anh rất nghiêm túc, nhưng lông mày vẫn cau tít lại chẳng hề giãn ra, vì cái sữa này chẳng ngon lành gì cả, không hiểu sao Tiểu Bảo Bối cả ngày đều làm ầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1186970/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.