Lần này Thủy An Lạc không hề do dự mà lập tức bấm nhận cuộc gọi:“Anh Sở, cái đó là...”“Add đi.”Sở Ninh Dực thẳng thừng ra lệnh.
Thủy An Lạc hơi ngẩn ra.
Âm thanh thông báo của QQ lại vang lên lần nữa.
Lần này mặc kệ có là ai thì Thủy An Lạc cũng đều phải kết bạn.“Add rồi, add rồi.” Thủy An Lạc giở giọng nịnh hót lấy lòng.“Còn nữa, dẫu là nước biển thì cũng có nồng độ của nó, não em chắc chứa toàn nước tinh chất thôi hả, ngoài hidro ra chắc chẳng còn gì nữa đúng không? QQ xuất hiện còn sớm hơn cả MSN đấy.” Sở Ninh Dực nói rồi lại kiêu ngạo dập điện thoại.[Dẫu là nước biển thì cũng có nồng độ của nó, não em chắc chứa toànnước tinh chất thôi hả, ngoài hidro ra chắc chẳng còn gì nữa đúng không?]Khóe miệng Thủy An Lạc giật giật, anh Sở à, bản lĩnh mắng người của anh lại tăng thêm một bậc rồi.Thủy An Lạc bị Sở tổng vĩ đại đả kích mà cô lại không biết nên cãi lại thế nào.
Cô bỗng cảm thấy hôm nay cô đã quá khách khí với Viên Giai Di rồi, phải như Sở tổng thì mới gọi là ác này.Lần trước còn nói não cô có thể nghe được cả tiếng biển, giờ cư nhiên lại nói trong đầu cô chỉ có nước lọc không kìa.Chẳng phải cô chỉ nói một câu anh già thôi sao? Có đến mức phải trả thù cô như vậy không?Trên QQ nhanh chóng có tin nhắn tới, nhưng có mấy chữ trong câu kia cô lại không biết.Lần này cô nhờ Sở tổng giúp đúng là tự mình tìm ngược, thế nên cô quyết định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187534/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.