Lúc Sở Ninh Dực bế Tiểu Bảo Bối về nhà, cu cậu vẫn đang tỉnh như sáo, tuy nhóc không hiểu mình đi theo daddy chuyến này để làm gì nữa.Khi Sở Ninh Dực về, Thủy An Lạc còn đang nói chuyện điện thoại với Kiều Nhã Nguyễn.
Nghe thấy tiếng động dưới lầu, cô vội nói: “Anh Sở về rồi, tao dập máy trước đã nhé.”“Này...” Kiều Nhã Nguyễn nằm ở trên giường vừa đắp mặt nạ vừa nói chuyện điện thoại với Thủy An Lạc.
Ai mà ngờ còn chưa nói hết người bên kia đã dập máy luôn rồi.Người ta đều là thê nô*, còn Thủy An Lạc thì đúng là phu nô.*Thê nô: cung phụng, hầu hạ vợ.
Ý bảo Thủy An Lạc phu nô nghĩa là đội chồng lên đầu.Thủy An Lạc cúp máy xong lập tức lao ra ngoài, đúng lúc Sở Ninh Dực đang bế Tiểu Bảo Bối đi lên lầu.“Hai người đi đâu đấy?” Thủy An Lạc vừa nói vừa dang tay về phía Tiểu Bảo Bối đón lấy nhóc.
Tiểu Bảo Bối ngáp một cái rồi nhẹ nhàng tựa vào lòng mẹ định đi ngủ.Thủy An Lạc ôm con trai đi tắm, sức mạnh tinh thần vừa nãy của Tiểu Bảo Bối giờ cũng đã bay sạch rồi cho nên lúc này mặc kệ mẹ mình tắm rửa thế nào cu cậu cũng không tỉnh lại.Sở Ninh Dực tựa vào cửa phòng tắm nhìn con trai đang vừa gặm ngón tay vừa ngủ, còn có Thủy An Lạc đang cẩn thận tắm rửa cho con trai.Thủy An Lạc biết anh đang nhìn mình, nhưng giờ bị anh nhìn cô cũng không còn cảm giác nóng bừng hay đỏ mặt như trước kia nữa.Quả nhiên, vợ chồng lâu năm đúng là khủng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187688/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.