Đào Minh Chước về tới nhà, giặt quần mất nửa tiếng đồng hồ.
Cậu cầm xà phòng giặt, chà vết dầu từng chút từng chút một, sau đó đóng vòi nước, nhìn bản thân trong gương, chậm rãi thở một hơi thật dài.
Nếu bảo trước bữa ăn này Đào Minh Chước còn bán tin bán nghi, thì lúc này đây cậu đã chắc chắn trăm phần trăm.
Trên bàn ăn rõ ràng có nhiều món dimsum như vậy, vì sao Kinh Từ lại chỉ gặp món xíu mại ở xa nhất, sau đó miếng xíu mại đó lại có thể vừa khéo rơi lên quần cậu?
Thủ đoạn nước ấm nấu ếch này thực sự rất thông minh. Đầu tiên dùng thức ăn ngon để dụ dỗ, ban đầu tỏ ra điềm tĩnh, không để lộ mục đích thật sự, sau đó bắt đầu kiên nhẫn, tấn công từng chút một.
Khi ở cùng nhau thì duy trì khoảng cách xã giao ở mức có vẻ phù hợp, nhưng trong lúc đó cũng sẽ cố tình tạo ra một vài sự cố nho nhỏ, âm thầm kéo gần khoảng cách thông qua những tiếp xúc cơ thể trông có vẻ vô tình.
Thật ra, hồi học đại học, cùng từng có người đồng tính thể hiện tình cảm với Đào Minh Chước nên cậu cũng không thấy quá khó chấp nhận. Chẳng qua, khi đối diện với lời tỏ tình của người khác, cậu thấy nên dứt khoát từ chối hoặc nghiêm túc đáp lại.
Tóm lại tuyệt đối không nên dây dưa khiến người khác chờ đợi, hơn nữa còn phải thẳng thắn cho đối phương một câu trả lời rõ ràng.
Thế nhưng vấn đề hóc búa hiện tại là Kinh Từ có vẻ rất giỏi kìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dua-com-gioi-thai-ho-ho/2853590/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.