Nhà vệ sinh thì tìm thấy rồi.
Nhưng nó lại không nằm trong nhà thi đấu.
Mà nằm ở bên ngoài một cái cổng phụ, cách chừng hai trăm mét, gần mặt đường, là một nhà vệ sinh công cộng.
Lam Tâm Duyệt cẩn thận liếc nhìn ra ngoài, bốn bề vắng lặng không một bóng người.
Chắc là sẽ không bị fan vây đâu.
“Giải quyết nhanh gọn.”
Lam Tâm Duyệt cảm nhận cơn buồn thôi thúc từ cơ thể mình, bèn co giò chạy một mạch ra khỏi cổng phụ, lao vào nhà vệ sinh.
Sau một tràng âm thanh của dòng nước chảy ào ào, Lam Tâm Duyệt mới nhẹ nhàng thở phào một cái.
Cô đang định mở cửa buồng vệ sinh để rời đi thì bỗng có một loạt tiếng bước chân vang lên, nghe như có vẻ không ít người.
Lam Tâm Duyệt do dự một chút, quyết định nán lại chờ thêm.
Đi cùng với tiếng bước chân là tiếng nói chuyện.
“Tui là dân ở đây, nhà thi đấu này tui rành lắm, cái cổng phụ này bình thường không có khóa đâu.”
“Tụi mình chắc chắn trà trộn vào được, xem người ta tổng duyệt, biết đâu còn xin được chữ ký nữa!”
“Wow, bà đỉnh quá đi!”
“Nhóm fan tụi mình có bà đúng là phúc đức bảy đời.”
“Đi vệ sinh lẹ lẹ đi, xong rồi mình vào trong liền.”
Tiếng nói chuyện ríu ra ríu rít vang lên.
Sắc mặt Lam Tâm Duyệt lập tức biến đổi. Nghe nội dung cuộc trò chuyện cũng đủ hiểu, bên ngoài chắc chắn là fan của cô.
Là một người nổi tiếng, điều cô ngại nhất chính là chạm mặt một đám đông người hâm mộ ở những nơi riêng tư.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-ngon-cua-toi-ngau-nhien-lam-moi-khach-hang-them-khoc/2896650/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.