Cuối tuần đầu tiên của tháng Chín, tiệm Ngỗng quay Tứ Hải nghỉ bán một ngày rưỡi. Tiệm chỉ mở cửa buổi sáng thứ Bảy, sau khi bán hết veo chỗ ngỗng đã hong khô từ tối thứ Sáu thì dọn tiệm.
Hôm nay là sinh nhật năm tuổi đầu tiên của Đới Kha, cậu được “đặc xá” khỏi việc nhà một ngày. Ăn cơm trưa xong là cậu quẳng chén đũa đó, chạy đi chơi như ngựa xổ lồng, Lương Mạn Thu chạy theo đến tụt cả dép mà suýt nữa không đuổi kịp.
(*) Tức sinh nhật 12 tuổi, cứ 12 năm lại đến năm tuổi. Người ta quan niệm năm tuổi hay xui xẻo nên mới hay mặc quần sịp đỏ để giảm xui. Chương Thụ Kỳ đến tiệm tìm Đới Tứ Hải để bàn bạc chuyện thủ tục giấy tờ liên quan đến Lương Mạn Thu. Sau trận tranh cãi tối qua, lập trường của cả hai lại giống nhau đến lạ, khiến họ âm thầm hình thành một liên minh: một người khâm phục tấm lòng nhân ái của đối phương, kẻ kia lại ngưỡng mộ sự chính trực của người này, có chút cảm giác như tri kỷ vong niên. Đới Tứ Hải thật lòng chia sẻ rằng kỳ thực ông không cao cả đến thế, chẳng qua chỉ muốn báo đáp ơn cứu mạng của đồng đội năm xưa, nhưng bản thân ông cũng có những cân nhắc riêng. Nếu nhập hộ khẩu của Lương Mạn Thu vào nhà họ Đới, thì việc Lương Lập Hoa có tiền sử nghiện hút và từng bị cưỡng chế cai nghiện sẽ như một quả bom nổ chậm, có thể ảnh hưởng đến quá trình thẩm tra lý lịch nếu sau này Đới Kha muốn thi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-qua-kham-diem-phe-sai/2745158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.