Kỳ nghỉ hè năm Lương Mạn Thu tốt nghiệp Tiểu học, Đới Kha đã sắp sửa tròn 14 tuổi, đạp xe vù vù trên đường.
Hai năm trôi qua, Đới Kha đã cao vọt lên 1 mét 77. Nhìn từ đằng sau, lúc không mặc đồng phục, cậu chẳng khác gì đàn ông trưởng thành với dáng người cao ráo thẳng tắp, đi đứng nhanh nhẹn. Còn nhìn chính diện, lúc im lặng thì đúng chuẩn đẹp trai hạng nhất với mày kiếm, mắt sáng, sống mũi cao. Thế nhưng, đến lúc mắng Lương Mạn Thu thì cậu lại biến thành thằng ôn dịch, khiến cô chỉ muốn đấm cho bẹp mặt.
Hai năm nay, Lương Mạn Thu thường bị Đới Tứ Hải ép nhảy dây, nhảy cao, uống sữa nên chiều cao cũng miễn cưỡng lên được 1 mét 50, thu hẹp khoảng cách với bạn bè đồng trang lứa. Bác sĩ dự đoán chiều cao tốt nhất khi trưởng thành của cô bé là 1 mét 58.
Trong hai năm qua, gánh nặng gia đình tăng thêm, Đới Tứ Hải đi sớm về khuya, càng thêm đầu tắt mặt tối cày cuốc. Tuy chưa đổi nhà nhưng đã mua được xe hơi con, trong nhà cũng lắp máy lạnh.
Phòng ngủ phụ bật máy lạnh, cửa khóa trái. Hai đứa trẻ, một đứa đang làm bài tập, một đứa nửa nằm nửa ngồi trên giường chơi game.
Việc Đới Kha bắt Lương Mạn Thu làm giúp bài tập hè đã thành thông lệ mỗi năm. Chương trình Trung học cơ sở có nhiều môn hơn, bài tập cũng tăng lên, không như hồi Tiểu học chỉ có Văn, Toán, Anh là có thể làm qua loa. Nhưng Đới Kha nghĩ, đằng nào cậu viết cũng sai, Lương Mạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-qua-kham-diem-phe-sai/2745159/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.