Lương Mạn Thu giật mình hỏi:
– Anh, Linh Heo là con gái mà, sao làm phù rể được?
Đới Kha tỉnh bơ đáp:
– Nó mà diện vest vào thì đố ai nhận ra là con gái.
Kim Linh toàn mặc đồ kiểu trung tính, nhìn thoáng qua dễ nhầm là con trai, song cô chưa bao giờ chủ động đặt mình vào vai trò của nam giới trong xã hội, cũng chẳng bao giờ thổ lộ kiếp sau muốn làm đàn ông.
Dù rằng, mỗi khi Kim Linh ra vẻ nam tính thì còn bảnh hơn cả Kim Minh.
Lương Mạn Thu vẫn hơi băn khoăn:
– Để chị ấy làm phù rể, liệu chị ấy có giận không anh?
Đới Kha khẳng định chắc nịch:
– Linh Heo không nhỏ mọn vậy đâu.
Lương Mạn Thu hỏi:
– Anh nghĩ chị ấy sẽ chọn phù dâu hay phù rể?
Với tình bạn bền chặt bao năm, cả hai đều tin chắc Kim Linh sẽ không từ chối, kiểu gì cũng chọn một trong hai vai trò.
Đới Kha nói:
– Nếu mà đoán được thì anh đã chẳng hỏi làm gì cho mệt.
Thực ra, anh đoán khả năng cao Kim Linh sẽ chọn làm phù dâu. Danh sách phù rể của anh còn dài, thêm cô cũng chẳng sao, nhưng Lương Mạn Thu thì không có nhiều lựa chọn cho vị trí phù dâu, Kim Linh đâu nỡ không chìa tay giúp đỡ.
Chỉ có điều, việc mặc váy đối với Kim Linh quả là một thử thách cam go, thực sự sẽ lật đổ hình tượng bao nhiêu năm qua của cô.
Đới Kha vừa dứt lời, Kim Linh đã nhắn lại: “Má ơi, cuối cùng cũng chịu cưới! Chúc mừng tụi bây trước nhé!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-qua-kham-diem-phe-sai/2750141/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.