"Trăn nói linh tinh cái gì thế?" - Bách Phong Linh hé môi nhe răng ra, nở một nụ cười tiêu chuẩn của Thảo Kiện Nhã.
Quách Mộc Trăn lắc đầu nguầy nguậy: "Không đúng! Ngươi không phải Nhã. Dù ngươi giả bộ rất giống nhưng chắc chắn ngươi không phải Nhã. Hu hu." - Quách Mộc Trăn bắt đầu rơi nước mắt.
Bách Phong Linh sợ hãi, vội đưa tay lên bịt miệng nàng ta: "Này này, ngươi bé mồm thôi được không?"
Quách Mộc Trăn hất mạnh tay nàng ra, nghẹn ngào nói tiếp: "Hừ! Có phải ngươi là đồng bọn của nữ nhân ngoại lai đáng ghét mới tới không? Các ngươi có thù hận gì với Trăn và gia của Trăn chứ? Có phải bây giờ ta lật tẩy ngươi rồi thì ngươi cũng sẽ gϊếŧ ta diệt khẩu không?"
"Ngươi nghĩ ta sẽ gϊếŧ ngươi mà sao còn dám tới?" - Bách Phong Linh lại bịt mồm nàng ta lại, rồi hỏi bằng giọng ngạc nhiên.
"Chúng ta chỉ muốn biết Kiện Nhã có phải cũng bị ngươi gϊếŧ rồi phải không?" - người lên tiếng là Quách Mộc Trú. Giọng nói và ánh mắt của tiểu tử này đều mang ý thù địch rõ ràng.
Bách Phong Linh thở dài: "Không phải! Thảo Kiện Nhã vẫn còn an ổn ở chốn đồng bằng. Ta nói này, hai người các ngươi phải cảm ơn ta mới phải. Nếu không phải ta bắt cóc Thảo Kiện Nhã thì có lẽ bây giờ bên ngoài kia sẽ có thêm một phần mộ mang tên nàng ta nữa rồi. Còn có, ta không phải đồng bọn với nữ nhân khốn kiếp kia, các ngươi đừng có hạ nhục ta như thế."
Quách Mộc Trăn nhe răng cắn bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-diep-ky-truyen/297091/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.