Khoảng 11 rưỡi, Tô Vũ Điệp lặng lẽ vươn tay, móc móc mu bàn tay Trang Tử Ngang.
“Sao thế?” Trang Tử Ngang ngẩng đầu khỏi sách.
“Tớ đói.” Tô Vũ Điệp bĩu môi, trông rất đáng thương.
Trang Tử Ngang cạn lời, đúng là quỷ chết đói đầu thai.
Không phải mới ăn xong xíu mại à?
Hai người trả sách, rời thư viện.
Cuối cùng Tô Vũ Điệp đã có thể nói to, đặc biệt vui vẻ, như thể chim sổng lồng.
“Trang Tử Ngang, trưa bọn mình ăn gì?”
Trang Tử Ngang đếm đầu ngón tay: “Lẩu, xiên nướng, trà sữa, kem,…”
Nghe cậu liệt kê một đống món ngon, nước miếng Tiểu Hồ Điệp chảy ròng ròng.
Ai ngờ cậu quay xe: “Đều không thể ăn.”
“Hả?” Mắt Tiểu Hồ Điệp phút chốc tối sầm.
“Tớ chỉ là học trò nghèo, không có nguồn thu nhập, nếu mỗi ngày đều ăn uống không phanh, sớm muộn sẽ chết đói đầu đường.” Trang Tử Ngang duỗi tay chọc trán cô.
Tô Vũ Điệp vội mở balo, lấy hai tờ 20.
“Hôm nay tớ chỉ có nhiêu đây, cùng lắm cậu giữ lại tiền đi xe buýt cho tớ.”
Trang Tử Ngang cười hỏi: “Balo cậu là rương kho báu à? Mỗi ngày đều đẻ ra tiền ha.”
Tô Vũ Điệp trả lời: “Không phải, mỗi sáng, bà tớ đều sẽ cho tiền, nay mua bữa sáng cho cậu, còn thừa hơi ít.”
Nói vậy, Trang Tử Ngang càng không nỡ tiêu tiền cô.
Cậu do dự: “Tớ biết quán bún Sa Oa*, ăn ngon mà rẻ, đi không?”
*raw: 砂锅 (nồi đất) 米线 (bún) “Đương nhiên, có ăn là được.” Tô Vũ Điệp cười hớn hở. Cô nương này, chẳng kén ăn xíu nào. Quán bún Sa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-diep-trang-sinh-cao-ngoa-bac/2797002/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.