Ba năm rồi, mắt tôi từng chút nhìn Dận Tường thay đổi, nhưng hắn trong lòng vẫn như cũ luôn hướng về tôi, cũng thành nền tảng cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Trước kia cũng nghe người ta nói qua, kết hôn một tháng, sẽ có thể cảm nhận được tư vị mà mình chưa trải qua bao giờ. Cảm nhận của tôi sau khi kết hôn, khi thể xác và tinh thần chúng tôi như nước nhũ giao hòa, tôi lại phát hiện ra trong tim hắn có nhiều thứ tôi không thể chạm tới, như có cát lún, như có bóng tối bao trùm và sự hung hãn. Sự bình tĩnh của hắn ngày càng trầm ổn, lồng ngực hắn như những dãy núi, hắn cơ mưu tính kế, kế hoạch thượng thế nhưng làm cả người tôi rét run, hắn có nhiều điều như vậy mà trước kia tôi chưa từng biết. Có khi ngẫm lại chính tôi cũng vẫn chưa thể thẳng thắn với hắn, nghĩ như vậy cũng cảm thấy công bằng, nhịn không được cười khổ, đột nhiên hiểu ra chính mình thay đổi cái gì...... Trước kia thở dài là bất đắc dĩ đem những phiền muộn thở ra, không để bụng nén xuống, nhưng hiện tại cười khổ lại là bất đắc dĩ đem phiền muộn ẩn nhẫn xuống dưới, chôn sâu dưới đáy lòng.
Lúc này tôi lại ngồi ở chỗ cũ tôi thích trong cung, trên hành lang sau hòn non bộ Trường Xuân cung, Bắc Kinh vago mùa hè sau giờ ngọ oi bức và ẩm ướt, nhưng thật ra ở nơi này vẫn có gió nhẹ thổi qua. Tử Cấm thành nguy nga cũng bị nhiệt khí làm cho mơ hồ, ở nơi xa lính canh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-hoi-dai-thanh-kim-tu/1110184/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.