"Hô......" Vừa đến ngoài cửa, tôi vội không ngừng mà hít một hơi, trút bỏ hết ngột ngạt trong lòng ra ngoài...... Trong lòng thầm nhủ, nhất định sẽ không có lần thứ hai ở đây gây chuyện.
Đi theo Tứ phúc tấn, vòng qua một hòn non bộ, mắt thấy đã gần tới cổng thứ hai, ngoài cửa mơ hồ có ánh đèn hướng phía này tới. Đến bậc thềm, Na Lạp thị dừng bước: "Muội muội dừng đây thôi, nên quay về đi, hôm nay muội cũng mệt mỏi rồi." Bát phúc tấn cười: "Được, vậy muội tiễn tới đây thôi." Nàng ta nói xong liền chuyển hướng này, nhìn tôi: "Trắc phúc tấn......" Tôi dùng sức mà nhắm mắt, nữ nhân này cuối cùng là không buông tha tôi...... Tôi từ phía sau Na Lạp thị đi lên, cười nhìn Bát phúc tấn. "Hừ, hôm nay đúng là không chiêu đãi chu toàn." Tôi cười: "Người sao lại nói như vậy, ở đây......" Tôi dừng một chút, nhìn nhìn bốn phía, "Cái gì cũng tốt." Trước cổng trong đột nhiên tiếng người ồn ào lên. Nhưng mọi người đều đang xem chuyện trước mắt đều không để ý mấy.
"Hừ hừ, nói rất đúng, lão Thập tam tuy tuổi trẻ phong lưu, bất quá nhìn ngươi có chút thú vị, lời nói thì không biết trước, còn không biết lần sau người được mời tới sẽ là ai. Thật không biết danh hiệu Đích phúc tấn sẽ là của ai, thật đúng là khác một trời một vực, có phải không, trắc phúc tấn?" Bát phúc tấn cười nhìn tôi mà nói. Tôi chỉ cảm thấy trong lòng muốn bốc hỏa, liền thốt ra lời nói: "Vâng, Tiểu Vi đã hiểu, sẽ lấy người để rút kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-hoi-dai-thanh-kim-tu/1110191/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.