Thuở đó, khi Tuệ nương muốn gả vào Ôn gia, phụ thân nàng không đồng ý. Phụ thân nàng chỉ là quan thất phẩm, lại chỉ có mỗi nàng là nữ nhi. Dù gia cảnh thanh bần, nhưng đối với nàng thì xem như châu như báu. Lão phu nhân Ôn gia đích thân đến, mẫu thân nàng không dám nhận lời, nói phải chờ phụ thân trở về bàn bạc.
Phụ thân nàng trở về nghe chuyện, chỉ nói rằng Ôn gia nhị lang thì không có gì phải chê trách, nhưng Ôn Thượng thư quá mức thâm trầm khó lường. Nay nhìn vẻ phồn hoa rực rỡ, sau này không biết sẽ ra sao.
Ôn gia nhị lang là Thám hoa lang. Ngày y cưỡi ngựa dạo phố, nàng cũng đã đi xem. Ôn nhuận như ngọc, có lẽ chính là để nói về y đó chăng? Người như vậy, nàng nằm mơ cũng chưa từng dám nghĩ đến.
Vài ngày sau, Ôn Thượng thư vì hôn sự của đệ đệ mà đích thân đến. Hắn và phụ thân nàng đàm đạo nửa ngày, phụ thân nàng lại đồng ý.
Sau này nàng mới biết, Ôn Thượng thư nói rằng từ mình trở đi, con trai Ôn gia không nạp thiếp. Dù không có con nối dõi, có lập con thừa tự cũng tuyệt đối không nạp thiếp.
Gả vào Ôn gia, Tuệ nương mới biết rằng sau khi kết hôn, cuộc sống cũng có thể trôi qua an nhàn tự tại. Công công và bà bà đều là người dễ tính, chưa từng hành hạ ai, cũng không đặt ra quy tắc gì. Trưởng huynh tuy là quan nhị phẩm, ngoại trừ ít lời, thì rất hiếu thuận với cha mẹ, yêu thương đệ muội. Tiểu cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-nhu-thua-ban-dau-hanh-chi/2920188/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.