Chương 97:
Ước lượng chiếc cà vạt trong tay trên lồng ngực trần trụi của Trương Khải, Từ Kiếm Đông huýt sáo, "Tôi bảo mà, màu hồng phấn mới hợp với cậu."
Mặc dù lúc đó ở tiệm đồ nam từ thầm xỉa xói cái màu này trong lòng, nhưng nhìn thấy nó lần nữa, Trương Khải lại chẳng thể đánh giá gì.
Dương vật đâm lút cán trong cơ thể cậu đang từ từ lùi ra ngoài, cảm giác vách ruột nhạy cảm bị chà xát lôi kéo khiến cậu lại rên lên "Ưm~ Ư~".
Như thể biết người dưới thân không còn tư duy tỉnh táo để đáp lại mình, Từ Kiếm Đông mỉm cười không nói, chuyển sang ưỡn người lên, dùng cái cà vạt màu hồng phấn này trói hai tay cậu lên đầu giường.
Cuối cùng còn thắt một cái nơ bướm lẳng lơ.
Nhưng Trương Khải chẳng để ý nổi việc bị trói lại, vật thịt cường tráng trong cửa động lại đâm về sâu bên trong theo động tác của Từ Kiếm Đông, mở rộng và lấp đầy vách thịt chật hẹp.
"Ưm~ A~" Thoạt tiên dương vật ngỏng cao trong cửa hang từ tốn rút ra một phần ba, dịu dàng đâm vào lại, rồi nhẹ nhàng rút ra một phần nhỏ... Bị đâm nhẹ và nông như vậy một hồi, chờ Trương Khải dần thích nghi với tiết tấu chậm rãi này, hắn bỗng rút cả cây ra, rồi hung tợn thúc hẳn vào trong một nhát.
Trong đợt cắm rút mãnh liệt không có cảnh báo trước này, thân thể Trương Khải không kìm được muốn cong lên, có điều hai tay bị cà vạt trói chặt ở đầu giường, cậu chỉ có thể hơi nhấc phần dưới lên thôi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-xuan-chao-don-ban/543310/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.