Biên tập: Đi Đâu Đấy
Chương 52
Bạn Mộng 42
Mạnh Cẩn khóc rất lâu, đến khi mệt mỏi vì khóc, nước mắt không còn nữa, cô mới từ từ ngừng lại.
Sau đó, Mạnh Xuân dẫn cô xuống ăn cơm, nhưng trong khi ăn, Mạnh Cẩn không hề có dấu hiệu lại bất ngờ rơi nước mắt.
Mạnh Xuân lặng lẽ nhìn cô, vô cùng đau lòng nhưng không biết phải an ủi như thế nào.
Mạnh Cẩn ăn được nửa bát cơm rồi lên tầng.
Cô nằm trên giường, trốn trong chăn, như thể cách này có thể giúp cô thỏa sức khóc.
Khi Mạnh Xuân vào, cô đang khóc nức nở trong chăn. Cậu bước đến, ngồi bên giường, từ từ kéo chăn đang che kín người cô.
Mạnh Cẩn dần dần lộ ra. Tóc dài rối bời, cậu nhìn vào khuôn mặt đã mếu máo, đôi mắt đẫm lệ đang ngước lên.
Mạnh Xuân đau lòng gọi cô: “Mộng Mộng…”
Mạnh Cẩn lại nức nở rơi nước mắt. “Anh ”
Mạnh Cẩn nắm chặt chăn, nói với Mạnh Xuân: “Em muốn ở một mình.”
Mạnh Xuân im lặng, đáp: “Được.”
Sau khi Mạnh Xuân rời đi, Mạnh Cẩn ngây người nhìn lên trần nhà, từng giọt nước mắt chảy dài từ khóe mắt, rơi xuống tai. Mạnh Cẩn đờ đẫn rất lâu, cho đến khuya, cô vẫn không ngủ. Cô cầm điện thoại, liên tục tìm kiếm các vấn đề liên quan đến “ung thư vú.”
Ung thư vú giai đoạn cuối có thể sống bao lâu?
Cắt bỏ ung thư vú ở giai đoạn đầu có thể sống được bao lâu?
Ung thư vú do đâu mà có?
Ung thư vú…
Cô tìm càng nhiều, càng cảm thấy lo lắng.
Cô ngồi dậy, dựa vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-xuan-ngai-ngu/624601/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.