Kỷ Tú Niên suy nghĩ một lát: "Ăn đồ Tây được không?"
Chu Lang gật đầu: "Được, tôi chọn nhà hàng."
Cô chọn một nhà hàng Tây có phong cách khá ổn, đặt trước một vị trí sát cửa sổ.
Nhà hàng được trang hoàng yên tĩnh và tinh mỹ, tiếng violin ngân vang trầm bổng, trên tấm khăn trải bàn trắng muốt đặt một bình hoa trắng, những cánh hồng tươi thắm còn đọng giọt sương long lanh, bộ dao dĩa bạc ánh lên lấp lánh dưới ánh đèn.
Kỷ Tú Niên đẩy thực đơn qua: "Muốn ăn gì, cô cứ gọi."
Cứ ăn bữa cơm này đi, coi như trả hết những lần Chu Lang giúp đỡ mấy hôm trước, sau này... không bao giờ có thể gần gũi với cô ấy như vậy nữa.
Chu Lang không khách sáo, gọi hai phần bít tết tái vừa, một phần gan ngỗng kiểu Pháp, và cá tuyết Iceland.
Không có một giọt rượu nào, thay vào đó là một bình nước mơ chua chẳng mấy lãng mạn.
"Gần đây công việc áp lực lắm à?"
"Cũng tàm tạm."
Kỷ Tú Niên không quen với kiểu trò chuyện phiếm này, liền chuyển chủ đề: "Hôm qua tôi phát hiện một tài liệu đấu thầu có báo giá không đúng."
"Tôi biết, Nhạc Thành đã nói với tôi rồi," Chu Lang cúi đầu cắt bít tết, "Cô từ từ quay đầu lại, nhìn sang bên kia xem."
Kỷ Tú Niên nhìn theo hướng cô chỉ... lại thấy Cao Khải Nhuế đang ngồi đối diện với một người đàn ông lạ mặt, cũng đang ăn cơm.
"Cô... cố tình chọn nơi này?"
"Đúng vậy, nhà cung cấp đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-anh-nhin-van-nam-co-hai-thon-quang/2910865/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.