Y Vân- người đang bò ra khỏi đống đổ nát, vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy cảnh này.
Đại công tước ở một bên vốn đang tức giận trào dâng, thấy một màn này cũng khựng lại.
Những người còn lại đều ngơ ngác.
Không ai ngờ tới trong một cuộc chiến đỉnh cao như vậy lại sẽ có người sử dụng chiêu số vật lộn này.
Trong mắt người Nam Môn, sử dụng loại chiêu thức này trong giao tranh cấp độ này là vô cùng vô sỉ.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng nó rất hữu ích.
Tên đầu trọc dùng hai tay nắm chặt lấy cánh tay của 11, muốn xé xác anh nhưng sức lực của anh lại rất lớn, khiến ngay cả hắn cũng phải kinh ngạc.
Ý đồ xé tan kia không thể thực hiện tên đầu trọc lập tức thay đổi cách khác, hắn mạnh mẽ nhảy lên, rồi hung hăng đập xuống.
“Ầm!”
11 bị đầu trọc đè xuống đất, không nhịn được mà nôn ra một ngụm máu.
Nhưng anh lại không hề buông tay, cũng không quản vết máu nơi khóe miệng, vẫn như cũ khóa chặt cần cổ của tên trọc.
“Mày cmn không đau à?”
Tên đầu trọc đã bị kẹp nghẹt tới đỏ bừng khuôn mặt, không kìm được mà bắt đầu gầm lên chửi rủa.
Nhưng 11 mặt lạnh không để ý đến hắn, anh vẫn dùng lực kìm kẹp, sức lực vô cùng lớn.
Gã trọc không muốn cứ như vậy bị bóp cổ chết, nên hắn lại một lần nữa đứng lên, lại một nữa đập người xuống.
“Ầm!”
“Ầm!”
Cùng một kết quả, nhưng 11 vẫn không thả tay.
Gã đầu trọc bắt đầu giãy dụa: “Thứ không biết xấu hổ!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-buoc-len-tien/2673454/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.