"Cho dù Bạch Diệc Phi rất quan trọng đối với ta, nhưng ta không thể bởi vì nó mà hi sinh con".
Kỳ Kỳ lại một lần nữa trầm mặc, cô ta không tiếp tục hỏi nữa.
...
Biệt thự của Long Linh Linh.
Lưu Hiểu Anh và Long Linh Linh nằm trên giường cùng nhau, cả hai đều nhìn lên trần nhà, nhưng một người trông có vẻ đờ đẫn còn người kia lại tràn đầy lo lắng.
Lưu Hiểu Anh nói: "Thực sự không còn cách nào khác sao?"
Long Linh Linh gượng cười một tiếng: "Đây có lẽ là số phận của tôi!"
Lưu Hiểu Anh dường như muốn nói điều gì đó để an ủi cô ta, nhưng nhất thời không thể tìm được từ ngữ thích hợp.
Đúng lúc này, "rầm" một tiếng, cửa sổ biệt thự được mở ra, từ hành lang của tầng hai truyền đến tiếng bước chân.
...
Bạch Diệc Phi rời khỏi thủ đô, đi đến thành phố Thiên Bắc.
Nhưng cả đêm anh không chợp mắt, lái xe hơn hai tiếng đồng hồ, cặp mắt khô khốc, cơ thể cũng cảm thấy mệt mỏi, cho nên sau đó anh lái xe vào một khu phục vụ.
Bạch Diệc Phi vào siêu thị mua một bao thuốc lá, sau đó trở về xe chợp mắt một lát.
Nhưng vừa mới nhắm mắt lại, anh liền cảm thấy một trận ớn lạnh.
Bạcm kiếm gỗ mà anh từng thấy trong mộng.
Bạch Diệc Phi không nhịn được hỏi: "Tôi lại đang nằm mơ sao?"
Người đàn ông trung niên không nhìn anh, mà nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, nhàn nhạt đáp: "Cứ cho là vậy đi".
Bạch Diệc Phi không khỏi nhìn sang bên cạnh, đằng kia chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-buoc-len-tien/2673491/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.