"Ngươi không phải có thể cưỡng bách tôi !!" - Cô kêu to.
Người đàn ông kia giống như nghe được một câu chuyện cười, khoé môi liền giật nhẹ:
“ Hả? Vậy sao?”
Lúc này, cô có cảm giác như mình bị điện giật vậy, cả người cô kích động, run rẩy một hồi.
Đáng chết, sao bộ dạng của anh ta lúc này giống như đang đùa giỡn với một chú chó nhỏ vậy!
Chẳng lẽ, anh ta coi cô như là chó sao?
Hai cánh tay nhỏ bé của cô dùng sức trụ lại bả vai của anh, cố gắng ngăn cản anh ép thân thể xuống. Thấy vậy, đôi môi nhỏ bé, màu đỏ hồng bĩu môi nói:
“Này! Anh…! Anh dám khi dễ đàn bà, con gái sao đáng mặt đàn ông được! Nếu có bản lãnh, hãy dùng sức quyến rũ của anh để đổi lấy sự đồng ý của tôi!”
“ Ha ha, tôi lại cho là, có thể vuốt ve một tiểu miêu bướng bỉnh như em mới là có bản lãnh nha, vật nhỏ”
Ba!
Khăn tắm trên người cô bị anh ta kéo ra, sau đó thuận tay ném ra ngoài.
"A! Khốn kiếp! Lưu manh!"
Từ trước đến nay, cô không có một chút dũng cảm nào. Dù sao, cô cũng mới 18 tuổi, cũng không hiểu chuyện đó, cứ như vậy mà đối diện với một người đàn ông lực lưỡng như anh ta .
Tất cả , toàn thân thể của cô từ trên xuống dưới hiện ra dưới ánh sáng mờ ảo…………..
Cô vội vàng lấy tay che bộ ngực của mình, bỗng nghe được tiếng huýt sáo hưởng thụ của anh, cô liền di chuyển theo tầm nhìn của anh tới………….
Đáng chết! Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.