Cố Dĩ Mặc nhìn con chim nhỏ đang run lập cập, lại hướng con chim húyt gió, con chim kia hình như bị đả kích rất lớn, lùi về phía sau đụng cái lồng chim, sau đó cuộn lại thành một đoàn.
Johnny sớm nghe tiếng liền chạy ra, “Cố thiếu tới rồi”
“Tới xem mau, con chim cưng của lão đại tại sao lại thành như vậy a, có phải bị bệnh hay không? Nhanh nhanh tìm bác sĩ cho nó”
Johnny cũng không tỏ vẻ gấp ngược lại còn cười, “Hắc hắc, tìm bác sĩ thú y làm gì, nó không có bệnh, chỉ là có chút buồn bực thôi”
“Gì?” Cố Dĩ Mặc không dám tin nhìn Johnny, một đầu ngón tay chọt ngực hắn, nhạo báng, “Tiểu tử ngươi không phải là chưa tốt nghiệp tốt nghiệp cấp một đi, còn dám ở trước mặt lão tử nói dối hả? Cái gì buồn bực? Một con chim mà cũng biết buồn bực sao? Cậu định trêu tôi sao?”
Johnny khoát tay thở dài, “Cố thiêu, tôi nào dám trêu chọc anh? tôi còn chưa muốn chết, tôi là nói thật a! Hôm nay lão đai dẫn theo một tiểu cô nương tới đây, rất nghịch ngợm a, thiếu chút nữa là đem con chim nhỏ này lắc cho tới chết, mà lão đại cũng không thèm để ý mặc cho cô gái đo khi dễ chim nhỏ này, tiểu tử này bại dưới tay cô ấy, nên có chút buồn bực thôi”
“À? Lão đại mang theo một cô gái tới đây?”
Cố Dĩ Mặc giật mình giống như bị sét đánh.
“Mang người nào?”
“Không biết. Nhìn qua tuổi cũng không lớn lắm, khoảng mười lăm , mười sáu tuổi cỡ đó, có lẽ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133425/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.