Ngũ Y Y cất điện thoại di động, nói: “Không có ai cả, là một người bạn thôi.”
Trong phòng họp yên tĩnh, cùng với tất cả các đại biểu.
Cô Tại Viễn không dám nhúc nhích, chỉ dùng đôi mắt lén nhìn Hoắc Phi Đoạt phía bên kia.
Tất cả mọi người đang lắng nghe Lão đại của bọn họ ở trước mặt giới thiệu, bỗng nhiên có điện thoại đến.
Mồ hôi, mồ hôi điên cuồng a.
Nhiều đại biểu đang ngồi ở đây như vậy, Lão đại nói sẽ giải quyết hạng mục ngày hôm nay.
Lão đại thật không bình thường.
Ban đầu nói hôm nay là chủ nhật, sẽ không an bày bất kỳ công việc nào. Thật ra Tập đoàn của bọn họ hoạt động rất tốt, Lão đại không cần liều mình vào công việc, tiền đã đủ cho mấy đời tiêu xài.
Nghe nói Lão đại không đi làm, không biết tại sao hôm nay lại đến, không có báo trước, dọa đám người kia sợ suýt chút nữa đái ra quần.
Đến ngay đi, có cuộc họp mà không tham gia thì không được, nhưng mà lão đại vẫn cứ có vẻ đứng ngồi không yên.
Hiện tại thay đổi rồi, không chịu gọi điện báo.
Cố Tại Viễn lén nhìn Hoắc Phi Đoạt lần nữa, bắt gặp vẻ mặt của hắn đang cười.
Sau buổi hội nghị Hoắc Phi Đoạt lên tiếng nói: “Mọi người cực khổ rồi, sau khi hội nghị kết thúc sẽ sắp xếp dạ tiệc, thời gian dạ tiệc từ năm giờ đến bảy giờ rưỡi, mọi người hãy nhớ.”
“A?” Cố Tại Viễn không nhịn được lên tiếng.
Hoắc Phi Đoạt bất mãn liếc hắn một cái, kết thúc hội nghị.
Hoắc Phi Đoạt tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133529/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.