Ngũ Y Y cực kỳ tức giận, cầm quyển tạp chí đập lên đầu Hàn Giang Đình: “Tên tiểu tử chết tiệt! Cậu cũng xem thường tôi! Rốt cuộc cậu là gì của bang phái số một kia? Cậu đúng là tên phản bội!”
Hàn Giang Đình ôm đầu gào khóc thảm thiết: “Mưu sát chồng rồi! Các bạn học mau nhanh chóng tới cứu tôi! Con dâu nuôi từ bé của tôi muốn giết tôi nè!”
Hai người ở trong trường học rảnh rỗi cãi nhau không thể can ra được.
Ở góc khuất phía xa Ngũ Nhân Tâm giận dữ miệng vểnh cao, có thể treo lên được một bình dầu.
Bởi vì gương mặt vẫn còn sưng, nên giọng nói phát ra đều ồm ồm: “Có cách gì có thể cho con tiện nhân Ngũ Y Y kia trở nên xấu xí không? Tôi tức chết mà!”
Một bạn học buột miệng nói: “A xít sunfuric”
Ánh mắt Ngũ Nhân Tâm lập tức sáng lên.
A xít sunfuric?
Cuối cùng Ngũ Y Y vẫn không có cách nào, đành phải gọi điện thoại cho Hoắc Phi Đoạt.
Lúc điện thoại gọi đến, Hoắc Phi Đoạt đang bận rộn nghe kế hoạch của một hạng mục trong cuộc hội nghị.
Phía trước, một nữ nhân viên xinh đẹp đang nhìn vào màn hình máy chiếu giải thích.
Bên dưới, có rất nhiều quản lý cấp cao và những người phụ trách chủ yếu ngồi ở hai bên.
Hoắc Phi Đoạt ngồi một mình ở vị trí đầu tiên.
Một tay Hoắc Phi Đoạt vẫn để trong túi quần nắm chặt điện thoại di động.
Đột nhiên, anh cảm thấy mình đã quá phụ thuộc vào chiếc điện thoại này.
Tại sao nha đầu kia chưa điện thoại đến?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133627/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.