Ngũ Y Y mắt mở to
Má ơi, không hỗ là người Mĩ, da mặt cũng không phải dày bình thường
lời nói như vậy mà cô ấy còn không biết xấu hổ nói ra như không có chuyện gì vậy
Âu Dương Phúc Hi không cảm thấy gì, ngược lại người nghe cô ta nói như vậy cũng cảm thấy ngượng ngùng
Mỗi đêm đều muốn……
Thế nào đều không đủ?
Trời ạ! Hoắc lão đại thể lực cũng quá cường hãn rồi
Ngũ Y Y thiếu chút nữa đã nói, Phúc Hi, cô thật sự dũng cảm
Tần số vận động nhiều như vậy, cô ấy sao có thể chịu được tới bây giờ a?
Phúc Hi quan sát nét mặt Ngũ Y Y
Không hề nhìn thấy bộ dạng ghen tuông của Ngũ Y Y, ngược lại lại thấy Ngũ Y Y vẻ mặt tràn đầy đồng tình, thương cảm. Giống như nghe được chuyện cô làm là vô cùng ủy khuất , đáng thương vậy
Thạch Ưng điều tra không tệ, Ngũ Y Y này, trong lòng không hề để ý tới Phi Đoạt ca
Phi Đoạt, anh sao lại muốn như vậy?
Người ta không để ý tới anh, anh lại không ngần ngại ân cần quan tâm như vậy
Em đối với anh chân tình như vậy, anh lại không hề để ý dù chỉ một chút
“Bạn trai cô như thế nào? Đối với thân thể cô có hài lòng không?”
“A?” Ngũ Y Y giật mình, há to mồm, một hồi lâu mới phục hồi, nháy mắt mặt đỏ rần lên, “Cái gì chứ, nào có a, tôi với anh ấy không có làm gì cả, hai chúng tôi từ lúc bắt đầu, không phải, thật ra hai người không có qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133832/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.