“Cậu có biết anh ta đến đây làm gì không?”
Ngũ Y Y lắc đầu “Mình không muốn nghe.”
“Anh ta đưa con nhóc lớn họ Ngũ đến đó.”
“Cái gì?” Ngũ Y Y vốn đang trốn trong chăn, vừa nghe đến đó, cô ló đầu từ trong chăn ra, trợn to hai mắt.
“Con nhóc lớn họ Ngũ phát bệnh sao?”
“Đâu chỉ phát bệnh, đều ở trong phòng cấp cứu đó! Sau này mình hỏi, thì ra con nhóc lớn họ Ngũ đó cắt cổ tay tự sát.”
“Cái gì? Cắt cổ tay tự sát?” Ngũ Y Y cả người run lên.
Hàn Giang Đình nhún vai gật đầu nói: “Ừ, nghe nói trễ một chút nữa là mất mạng. Các y tá đều nói, Tiêu Lạc ở bên ngoài phản bội con nhóc đó, cho nên cô ta trong cơn tức giận, đã cắt tay tự sát.”
“Tiêu Lạc phản bội con nhóc đó? Làm sao có thể? Hai người bọn họ vừa mới đính hôn, không phải lúc đó còn rất ngọt ngào sao?”
“không hiểu được nha, mình vẫn cảm thấy con nhóc lớn họ Ngũ đó và Tiêu Lạc đính hôn rất vội vã, hơi kỳ quái.”
Ngũ Y Y nhíu mày suy nghĩ: “con nhóc lớn họ Ngũ đó bây giờ thế nào?”
“Ừ, dường như không có việc gì nữa, ở trong bệnh viện này, ngay trên đầu cậu.”
“Vậy..…Tiêu Lạc luôn ở cùng cô ta?”
“nói nhảm! Anh ta là vị hôn phu, anh ta không ở cùng thì ai ở? Đúng rồi, đêm hôm qua mình còn chụp được một ảnh, đã gửi cho cậu, nhưng mà đoán chừng cậu đã tắt máy, không có nhận được.”
“Cái gì vậy?”
“một tin nhắn, hắc hắc, là một tấm ảnh.”
Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2134040/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.