Ngũ Y Y bước qua, ngồi trên đùi Hoắc Phi Đoạt, ôm cổ anh, nghiêm túc nhìn vào mắt anh, “Đề em xem nào, còn nói không ghen, nó hiện hết trên cái mặt này rồi nè.”
Hoắc Phi Đoạt bị chọc khẽ cười, một tay ôm hông Ngũ Y Y, một tay nhéo mông cô, “Tư thế này thế nào? Chúng ta thử một chút nhé?”
Ngũ Y Y ngẩn ra, sau khi hiểu được liền đánh lên người Hoắc Phi Đoạt, “Anh đúng là đại sắc quỷ, ngoài chuyện này, anh còn có thể nghĩ đến chuyện gì khác không!”
“Nếu em không đồng ý, vậy anh sẽ đi tìm một người mẫu đề tìm người thử tư thế này vậy, …”
“Anh dám! Em đánh chết anh! Nếu đề em biết anh ăn vụng, em sẽ cắt tiểu quỹ hư hỏng của anh!”
Hai người vừa lại vừa liếc mắt đưa tình. A Trung ở phía xa nhìn thấy liền nổi da gà.
Tiếng chuông điện thoại di động của Ngũ Y Y vang lên, hai bàn tay to của Hoắc Phi Đoạt đang trêu đùa tiểu mật hoa của cô, Ngũ Y Y vửa thở hổn hển, vừa cười vừa giận trách, nghe thấy tiếng chuông điện thoại liền vội vàng kéo tay Hoắc Phi Đoạt xuống, ra hiệu cho anh, cầm điện thoại lên nhìn rồi nghe, “ Giang Đình à…”
“Y Y, xảy ra chuyện rồi! Nhà cậu xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Gì cơ! Xảy ra chuyện lớn gì!”
“Ngũ Nhân Ái tự sát!”
“Cái gì! Tự sát?” Sắc mặt Ngũ Y Y khẽ biến.
“Ngũ Nhân Ái vì chuyện Tiểu Lạc giải trừ hôn ước với mình mà lén uống rất nhiều thuốc ngủ, bây giờ mới phát hiện ra, vừa chở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2134180/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.