Sơ Nhất đến nửa ngày không nói nên lời, cứ như vậy chọc chọc miếng thịt.
Lời Chu Xuân Dương nói đã cực kỳ rõ ràng.
Trong thời gian ngắn Sơ Nhất không biết mình nên trả lời như thế nào.
Trong tình huống như vậy, suy nghĩ đầu tiên đột nhiên nảy ra trong đầu cậu lại là có chút ghen tỵ với Chu Xuân Dương.
Cho dù Chu Xuân Dương làm bất cứ việc gì, nói bất cứ điều gì, luôn luôn tự tin thoải mái như vậy, đây là điều chắc cả đời này cậu không làm được, tự nhiên cậu ghen tỵ với Chu Xuân Dương quá.
"Thực ra tôi cũng không cần phải nói rõ ràng với cậu như thế," Chu Xuân Dương nói, "Nếu là người khác, có lẽ tôi cứ trực tiếp đi tỏ tình một cái, được thì được, không được thì thôi."
Sơ Nhất nhìn cậu ta.
"Cậu thì lại khác," Chu Xuân Dương thở dài, "Cậu xem mới có hơn một tháng, cậu giúp tôi những hai lần, còn bị thương nữa, trong phòng tôi với cậu quan hệ tốt nhất."
Sơ Nhất vẫn nhìn cậu ta.
Sau khi chậm rãi lấy lại tinh thần, cuối cùng Sơ Nhất cũng chuyển từ việc ghen tỵ với Chu Xuân Dương về vấn đề trước mắt.
Nhưng cậu không rõ cảm giác của chính mình bây giờ là gì.
Đột nhiên cậu thất vọng với bản thân mình.
Từ bé đến giờ cậu không hề có bạn bè, Yến Hàng đối với cậu mà nói, là vô vàn "lần đầu tiên".
Người đầu tiên muốn bảo kê cậu, người đầu tiên đánh nhau vì cậu, người đầu tiên biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dong-tien-xu/2398475/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.