Yến Hàng cúi đầu nhìn một chút.
Trong lòng bàn tay một viên đá lục giác màu đen nhỏ nhỏ tỏa sáng, lồng một sợi dây dù nhỏ màu đỏ.
Mang theo chút cảm xúc nhỏ bé khi ngón tay Sơ Nhất cẩn thận từng li từng tí đặt món đồ khẽ chạm nhẹ vào lòng bàn tay hắn.
"Nhanh vậy đã xong rồi?" Yến Hàng cầm lấy viên đá nhỏ, ở giữa đã được đục một lỗ nhỏ để xỏ dây hoàn hảo.
"Không, nhanh lắm," Sơ Nhất có chút khẩn trương nhìn hắn, "Thích không?"
"Ừm." Yến Hàng gật gật đầu, lấy dây đỏ xỏ vào chiếc lỗ nhỏ trên viên đá.
Lúc hắn đeo lên mắt cá chân, Sơ Nhất liền nhỏ giọng giải thích: "Mắt quá, quá nhỏ, dây da với dây thừng, không, không xuyên qua được."
"Cái này được rồi." Yến Hàng nói.
"Chủ, chủ yếu em không, không biết sửa." Sơ Nhất nói.
Yến Hàng nở nụ cười: "Hiểu rồi."
Viên đá này nhỏ nhưng rất ngầu, tạo hình cơ bản hào phóng, màu sắc đơn giản sạch sẽ, đeo lên mắt cá chân trông rất có phong cách.
"Kỳ thực thẩm mỹ khá hơn hẳn so với lúc thường đó." Yến Hàng nhấc chân lên, chìa về phía cậu cho cậu nhìn.
"Thẩm, thẩm mỹ của chó, đất," Sơ Nhất cười cười, thò tay nắm mắt cá chân hắn một chút, "Rất đẹp."
"Của chú đâu?" Bố Yến ở phía trước nghe, lúc này mới quay đầu lại hỏi một câu, "Chó đất nhỏ."
"Có nhiều, nhiều lắm," Sơ Nhất hơi ngượng ngùng mà gãi đầu một cái, "Cho chú xem, ảnh, chú chọn, chọn một cái."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dong-tien-xu/2398533/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.