1.
Sáu năm trời sống cảnh goá bụa ở Phủ Hi Bình Hầu, rốt cuộc nhận được một món quà từ phu quân. Là chiếc hộp gấm, gói ghém một lá thư.
Ta thích vô cùng. Ngày nhận được nó, chỉ cảm thấy đất trời thênh thang hơn. Thế mà, niềm vui ngắn chẳng tày gang, ngày hôm sau đã nghe tin hắn xảy ra chuyện.
Phu quân ta, thế tử của Hi Bình Hầu, giữ chức quan tam phẩm, An Viễn tướng quân Tống Diệu Xuyên, tư thông với Công chúa Bắc Địch, bị tình nghi phản quốc.
Chưa có bằng chứng xác thực, nhưng thánh thượng nổi trận lôi đình, Tống gia bị thu hồi chức quan, bãi bỏ tước vị.
Cha chồng ta có chút thế lực trong triều, hơn nữa còn là đường đệ của Thái hậu đương triều. Thuở nhỏ, ông và Thái hậu cùng lớn lên dưới sự săn sóc của tổ phụ tổ mẫu, thân thiết như ruột thịt.
Không ít quan viên lên tiếng cầu xin giúp phu quân ta, Thái hậu cũng phái người đi cậy nhờ khắp nơi.
Phủ Hi Bình Hầu chỉ là bãi bỏ tước vị, không bị soát nhà, nhưng phủ đệ được ban tặng sắp bị thu hồi, nội trong ba ngày phải chuyển khỏi Hầu phủ.
Nhà chính hỗn loạn, nháo nhào.
Cha chồng tức đến sinh bệnh, mê man nằm liệt giường, mẹ chồng thu dọn rương hòm, giải tán phần lớn đám đầy tớ.
Khi đến nhà chính, mẹ chồng hỏi ta: "Tranh Nhi, con thu dọn ổn thoả chưa?"
"Xong xuôi rồi mẹ." Ta trả lời.
Cha mẹ chồng đối đãi ta như con gái ruột, ta trước nay cũng không tị hiềm, ngồi cạnh giường cha chồng, bắt đầu châm cứu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-giac-mong-xua/583258/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.