"Vậy chúng ta thử một chút coi ai dâm đãng hơn." Phạm Vân Huyên sờ lưng nhạy cảm của Lâm Thụy Cảnh, đưa lưỡi liếm lên tai Lâm Thụy Cảnh, thân thể Lâm Thụy Cảnh lập tức mềm nhũn ra.Lâm Thụy Cảnh đối với chuyện thân thể mình làm không lại đã hiểu rất rõ, không được, hôm nay nói gì thì nói phải lấy lại một chút mặt mũi mới được."Tắm trước." Hơi thở Lâm Thụy Cảnh có chút không yên nói, vì tính khiết phích quá nặng nên trước khi làm cũng phải đi tắm đã, Phạm Vân Huyên đáng chết, ngón tay đã từ phía sau mình dò vào trong, cách quần lót như có như không vuốt ve bộ phận mẫn cảm nhất của mình."Được, chúng ta cùng nhau tắm." Phạm Vân Huyên cảm thấy Lâm Thụy Cảnh không cự tuyệt mình cầu hoan mỉm cười, cuối cùng miệng cũng đã thành thật một chút."Cô cởi quần áo trước." Lâm Thụy Cảnh đỏ mặt nói những lời này, cô không thể cởi quần áo trước mặt Phạm Vân Huyên được, nên cảm thấy để Phạm Vân Huyên cởi trước tốt hơn.Phạm Vân Huyên nhìn gương mặt trắng nõn của Lâm Thụy Cảnh đã đỏ bừng, nàng biết Lâm Thụy Cảnh xấu hổ mới nói như vậy, chần chờ một chút, mới cởi quần áo trên người mình. Mặc dù Phạm Vân Huyên tận lực làm ra vẻ bình tĩnh, nhưng thấy Lâm Thụy Cảnh nhìn mình chằm chằm, Phạm Vân Huyên vẫn có cảm giác ngượng ngùng. Dù là nàng biểu hiện ngoài mặt hào phóng, nhưng cũng là do muốn trêu đùa Lâm Thụy Cảnh, trêu đùa người, với bị người trêu đùa không giống nhau. Đặc biệt là tầm mắt của Lâm Thụy Cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-loai-khac-co-the/1852773/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.