Ba ngày sau, một công tử trẻ tuổi phú quý, một kiếm khách lạnh lùng đeo mạng đen và một tay đả thủ ác bá xuất hiện trong thành Tô châu.
Công tử cầm quạt lông trắng trong tay, vận áo bào tím áo khoác lông chồn, mặt như ngọc, phong thái bất phàm. Kiếm khách đội nón, mặt đeo mạng đen, áo trong trắng áo khoác đen, cầm kiếm Thanh Phong trong tay, bình tĩnh rắn rỏi. Đả thủ mặt như thoa phấn, buộc dây lam quanh trán, áo ngắn giày bó, bên hông giắt đao, dáng vẻ rất lanh lẹ, biểu cảm thì ngang ngược.
Một nhóm ba người cuồn cuộn đi tới “nhà trọ Trục Nguyệt” với bầu không khí kì dị.
Đương lúc chính ngọ, mặt trời mùa đông treo trên không trung. Nhà trọ Trục Nguyệt đông như trẩy hội, buôn bán tốt đến nỗi ngay cả chim điêu khắc đá trên mái hiên cong cong cũng như hóa thành chim khách thật, kêu to hai tiếng.
Vu Hoàn Chi nhìn bốn phía, giọng điệu có chút bất mãn:
– Chính là nơi này?
Giang Lam Sinh mở quạt lông trắng, phe phẩy mấy cái trong đám người ồn ào, nói:
– Là nơi này.
Mạng đen trước mặt Vu Hoàn Chi khẽ động, Giang Lam Sinh bất mãn chuyển ánh mắt, “Hừ” một tiếng, hoa đào Nam sờ đao bên hông, nhếch miệng nói:
– Giết, mở một con đường máu!
Giang Lam Sinh và Vu Hoàn Chi cùng ngẩn ra. Yết hầu ma đầu giật giật mất tự nhiên, công tử thì ho một tiếng, nói:
– Vào, vào trước đã.
Ba ngày trước, lúc Vu Hoàn Chi dự định rời khỏi trang Lưu Vân với Nam Sương để cướp quyết Thần Sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-mau-xuan/151358/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.