Giang Lam Sinh bước nhanh tới trước mặt mọi người, nhìn khắp bốn phía, lúc thấy Nam Sương, vẻ chán nản trên mặt hắn ta lóe lên rồi biến mất. Hắn ta vén vạt áo ngồi xuống, bưng trà trong tay rồi nói: “Ngọc Thủy Long Phi Thiên chắc… không thể đâu”.
Vu Hoàn Chi dọn dẹp sách vở trên bàn, xem chừng đã tỏ tường đầu đuôi câu chuyện.
Mục Diễn Phong liếc y hai cái rồi ngoảnh lại hỏi Giang Lam Sinh: “Sao lại không thể?”.
Giang Lam Sinh cầm quạt lông trắng trong tay, điểm năm cái trong không trung: “Bí bảo ngũ hành của Lạc Thiên Cửu Nhãn”. Hắn ta dừng lại rồi mở xoẹt cây quạt ra, cười nói: “Bốn phổ võ công và bí bảo ngũ hành của Lạc Thiên Cửu Nhãn là vật then chốt lúc lập quốc của cả vùng Thần Châu”.
“Bí bảo ngũ hành có hai thứ được cất trong cung là đài Càn Khôn thuộc thổ và phù Hóa Hỏa thuộc hỏa. Bởi vì đài Càn Khôn thuộc thổ nên tính chất ổn định trầm lắng, chỉ cần xếp lại là được. Còn phù Hóa Hỏa thuộc hỏa thì cương liệt kích động, cần phải có vật khác áp chế. Thủy khắc hỏa, nhưng gương Thủy trong bí bảo ngũ hành…” Giang Lam Sinh nói đến đây thì dừng một lát: “Sớm đã không rõ tung tích. Nên Thái Tổ bèn đặt chung thần vật “ngọc Thủy Long Phi Thiên” với phù Hóa Hỏa, nước lửa tương khắc, mới được an bình”.
“Nếu trong cung vẫn chưa truyền ra tin tức phù Hóa Hỏa mất trộm thì sao ngọc Thủy Long Phi Thiên lại lưu lạc dân gian?”.
Nhiều năm qua, bí bảo ngũ hành của Lạc Thiên Cửu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-mau-xuan/151386/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.