Edit: Mướp
Cuối tuần là ngày mà Khúc Úy đi Đình An.
Sáng sớm, Thẩm Dung Dữ nhìn Khúc Úy đeo túi và chuẩn bị ra ngoài, anh uể oải dựa vào tường trước cửa ra vào: "Thật sự không cần anh đưa đi à?"
"Không cần." Khúc Úy ngồi xổm trước cửa để cột lại dây giày converse, không thèm nhìn nét mặt của anh.
Thẩm Dung Dữ vẫn cười, khóe môi nhếch lên nhưng trong mắt lại có chút giễu cợt: "Sao, em thấy xấu hổ vì anh à?"
Nghe giọng điệu này của anh, động tác trên tay Khúc Úy dừng lại.
Mấy ngày trước cô vừa mới nói với Chung Cảnh rằng Thẩm Dung Dữ là chủ nhà của cô, nếu bây giờ cô kêu anh đưa đến công ty một cách công khai, rồi cả chuyện Thẩm Dung Dữ hình như không biết người đàn ông trong quán bar hôm đó là ông chủ của cô, với cái tính tình cáu kỉnh hẹp hòi của người đàn ông này thì Khúc Úy không muốn tự kiếm phiền phức cho bản thân mình.
Dây giày trắng tinh được cô thắt thành một cái nơ xinh đẹp, sau đó cô thản nhiên nói: "Hôm nay anh cũng muốn ra ngoài mà nên không cần quan tâm đến em đâu."
Thẩm Dung dữ nói thứ sáu hàng tuần anh đều về nhà ăn cơm, vì vậy ngày này cô thường không thấy anh ở nhà.
Thẩm Dung Dữ vừa nghĩ tới hôm nay phải về biệt thự nhà họ Thẩm thì ý cười trên mặt nhạt đi một chút, cuối cùng không nói thêm gì khác mà chỉ dặn dò cô: "Vậy em nhớ chú ý an toàn."
Khúc Úy gật đầu, đeo balo vào rồi đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nang-hai-suong-den-ngu-cung-anh/120540/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.