Từ sau khi Diệp Khê đi chợ Tết về, Lâm Tướng Sơn liền không cho cậu đi nữa, sợ cậu nhiễm lạnh mà sinh bệnh. Tiểu niên đã đến, Diệp Khê cũng phải tranh thủ thời gian ở nhà quét dọn bụi bặm.
Lâm Tướng Sơn và Diệp Sơn ra trấn bày hàng, số than còn dư trong nhà chỉ để lại đủ dùng, phần còn lại đều mang bán. Cải thảo và củ cải trong vườn, bí đỏ và bí đao trong hầm cũng đổi thành tiền đồng hết.
Tiền bạc trong nhà xem như đã tích góp được, có thể đón cái Tết năm nay đàng hoàng.
Diệp Khê vào chuồng bắt một con gà, nghĩ rằng tiểu niên cũng là Tết, mà phu quân nhà mình vì mấy hôm nay dãi gió dầm sương ra ngoài bày hàng từ sáng sớm đến tối mịt, cũng nên nấu món gì ngon ngon cho hắn bồi bổ.
Cậu cắt tiết, vặt lông gà ở sân, rửa sạch máu rồi xách vào bếp.
Nấm khô phơi từ mùa thu lúc này mang ra hầm canh là hợp nhất, mấy ổ nấm bụng dê, nấm gan bò nhặt được trong rừng, Diệp Khê vẫn chưa nỡ ăn, phơi khô rồi bỏ vào giỏ treo lên xà nhà, hôm nay có thể lấy xuống nấu canh rồi.
Cắt thịt gà bỏ vào nồi đất hầm cùng nấm, lại thêm hạt dẻ, chút kỷ tử và táo đỏ, đậy nắp nồi lại là được.
Diệp Khê đặt nồi lên bếp lò trong nhà chính để ninh từ từ, còn mình thì ngồi trên giường đất thêu khăn tay, dưới chân là bình sưởi, ánh sáng từ cửa sổ dán giấy dầu chiếu vào, đặc biệt sáng sủa, bất giác bên ngoài tuyết lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785276/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.