Trong sân nhà Diệp Khê vừa mổ xong một con heo lớn, nội tạng để đầy cả một chậu. Lý Tập đang dùng quả bồ kết rửa sạch tay, Ly ca nhi thì ở bên đưa khăn cho hắn lau.
Diệp Sơn và Lâm Tướng Sơn tạt nước dội sạch vết máu trong sân, còn phải lấy chổi quét tới quét lui vài lần mới sạch.
Diệp Khê nhìn thịt heo nhà mình vừa mổ ra, vui vẻ nói: “Tối nay mọi người ở lại ăn cơm với nhà ta nhé!”
Ly ca nhi mừng rỡ: “Tất nhiên là được, lâu lắm ta chưa được ăn đồ ăn ngươi nấu!”
Diệp Khê chọn một miếng ba chỉ và thịt đùi, lại lấy thêm đoạn lòng già rồi đi vào bếp.
Một lúc sau, trong bếp đã nổi lửa, ngay sau tiếng “xèo xèo” vang lên từ chảo dầu là mùi thịt thơm lừng bay ra, khiến đám người trong sân đều đồng loạt nuốt nước miếng.
Lâm Tướng Sơn hỏi Lý Tập: “Khi nào dựng nhà thì báo một tiếng, cần gì thì chúng ta sẽ giúp một tay.”
Diệp Sơn gật đầu: “Sau này đều là hàng xóm láng giềng, có chuyện gì thì cứ nói.”
Lý Tập có chút cảm động, từ lúc tách khỏi nhà chuyển đến thôn Sơn Tú, nhà họ Diệp và họ Lâm đã giúp đỡ hắn không ít, ngược lại cha mẹ ruột cùng anh em trong nhà thì chẳng hề hỏi han lấy một câu.
“Được, hai vị anh lớn đã xem ta như huynh đệ, ta cũng không khách sáo với các anh đâu. Sau này nếu có chuyện gì cần nhờ vả, ta sẽ mặt dày tìm hai người đấy.”
Lâm Tướng Sơn cười: “Ngươi là người thật thà, giết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785278/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.