Trên sườn núi lượn lờ khói bếp, mấy làn khói mỏng manh bay lững lờ giữa những tầng mây. Diệp Khê nấu cơm xong thì vừa lúc Lâm Tướng Sơn dắt một con trâu về tới.
Diệp Khê vừa trông thấy liền mừng rỡ chạy ra đón: “Mình mua trâu rồi à!”
Lâm Tướng Sơn mua được một con trâu nước trưởng thành có sừng nhọn vó chắc, thân hình cao lớn vững chãi, nhìn thôi cũng biết là giống tốt để cày ruộng.
“Anh mua ở chợ gia súc trong trấn, ông chủ đòi tám lượng bạc, anh thấy mắc quá nên cò kè mặc cả một hồi, mới chịu bớt xuống còn bảy lượng rưỡi. Giấy tờ ở nha môn cũng làm xong rồi.”
Triều đình quy định những loại gia súc lớn như trâu, ngựa, la đều phải đăng ký, một là tiện quản lý, hai là nếu có chiến sự thì dễ thu mua sung vào quân dụng.
Mà con trâu thì càng quý, nó vừa có thể cày bừa, kéo cối xay, lại chở được hàng hóa lương thực.
Diệp Khê vẫn còn hơi sợ con vật to xác này, dè dặt vươn tay sờ thử lớp da thô ráp, nhám cứng của nó, hoàn toàn khác hẳn với bộ lông mềm mại của dê hay nai, nhưng quả thật trông khỏe mạnh rắn chắc vô cùng.
“Vậy là từ nay nhà ta cũng có trâu rồi!” Đây chính là chuyện đại hỉ.
Trong mắt Lâm Tướng Sơn cũng tràn ngập ý cười. Mỗi lần đưa phu lang đi trấn trên đều tiếc bạc không nỡ thuê xe ngồi, thấy cậu đi đường cực khổ, trong lòng cũng xót. Mấy lần mang hàng lên chợ bán, vừa thuê trâu vừa tốn tiền mượn xe của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785281/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.