Sáng sớm, sương mù vẫn còn lảng vảng quanh sườn núi, tiếng chim trĩ vang vọng khắp thung lũng vắng lặng.
Hôm nay là ngày nhà họ Diệp thả cá giống, Diệp Khê và Lâm Tướng Sơn phải đến giúp một tay. Ăn sáng xong, hai người liền tranh thủ xuống núi.
Lúc sắp ra khỏi nhà, nai con lại dùng sừng húc vào bậc đá xanh. Lâm Tướng Sơn sờ thử, thì ra là sắp rụng rồi. Nai hoa mỗi năm rụng sừng hai lần, nếu không tự rụng được thì Lâm Tướng Sơn sẽ phải cắt giúp.
“Tối nay về xem lại, nếu vẫn chưa rụng được thì ta sẽ cắt giúp nhóc nhé.” Lâm Tướng Sơn xoa đầu nó.
Sừng nai rụng có thể mang đến tiệm thuốc bán, giá còn khá cao. Tuy nai con nhà họ chỉ mới một tuổi rưỡi, gạc chưa lớn, nhưng một cặp gạc cũng có thể bán được hơn một lượng bạc.
Diệp Khê cười nói: “Nhà mình không nuôi thứ gì vô tích sự đâu nha, ngay cả nó cũng phải giúp chúng ta kiếm tiền, thế này chẳng phải ngày tháng càng thêm dễ sống sao.”
Lâm Tướng Sơn cũng cười, hai người khóa cửa nhà lại rồi cùng đến nhà họ Diệp giúp đỡ.
Ao cá của Diệp Sơn không lớn bằng ao của các thôn khác, chỉ hơn ba mẫu. Diệp Sơn nghĩ đất nhà mình cũng không thể bỏ, cha đã có tuổi, phải có người phụ ông việc đồng áng, nên chỉ đào một cái ao nhỏ, ngày thường còn phải làm nông.
Khi Diệp Khê và Lâm Tướng Sơn đến nơi, Diệp Sơn đã cùng hai nam nhân trong thôn kéo xe trâu về rồi. Chiếc xe trâu là mượn của nhà Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785287/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.