Hứa Mộc Tử chậm chạp phản ứng lại câu nói của Đặng Quân, vừa mới suy nghĩ ý nghĩa của “Nhà nghỉ của anh”, nụ hôn của anh đã rơi xuống bên tai, cổ…
Thật hư hỏng hoàn toàn không cho cô cơ hội suy nghĩ.
Những nỗ lực trước đây không thành công, giống như buổi diễn tập, lần này cô dễ dàng chấp nhận niềm vui do sự đụng chạm mang lại.
Cũng có chút run rẩy, đặc biệt là khi bàn tay Đặng Quân đang đỡ khuỷu tay cô di chuyển luồn vào vạt áo, cánh tay ôm lấy eo cô.
May mắn không nghiêm trọng như vừa rồi, chỉ là hàng mi khẽ run lên.
Anh cởi chiếc áo phông của cô cúi đầu xuống. Cảm giác lâng lâng, hơi tê dại như say rượu đang lan tỏa khắp tâm trí cô bỗng chốc bùng nổ…
Cô còn nhỏ giọng hỏi anh thứ lấy ra từ ngăn kéo đầu giường là gì.
Bao bì ni lông bị xé toạc.
Họ không tắt đèn Hứa Mộc Tử muốn cúi đầu nhìn nhưng bị Đặng Quân hôn môi, che khuất tầm nhìn của cô.
Hứa Mộc Tử không thể ở trên, cô không biết làm cuối cùng vẫn nằm xuống.
Mái tóc dài xõa trên gối, anh giúp cô vén sang một bên, chống khuỷu tay bên tai cô rất nghiêm túc hôn cô.
Cảm giác hôn thật tuyệt.
Như thể trong cơn đói rét giữa trời mưa lạnh gặp một bát canh nhỏ được hầm trên lửa liu riu.
Tất cả những ham muốn khó kìm nén đều được thỏa mãn trong nụ hôn nồng cháy rồi lại trỗi dậy từ cơ thể thêm nhiều “ham muốn” hơn.
Ham muốn và tham vọng giao hòa chảy róc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-mua/2540593/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.