Có thể nói, Đường Cung là một trong những nhân vật có danh tiếng trong sạch, tiền sử thanh khiết và hành vi chính trực nhất trong số các nhà nghệ thuật theo chủ nghĩa cổ điển. Y là một họa sĩ trường phái trầm lặng thành thục, nhưng lại có dáng dấp của người kinh doanh, dường như thường xuyên giao thiệp với xã hội nên việc trả lời phỏng vấn không làm khó được y. Đường Cung rất nhanh thỏa mãn lòng hiếu kỳ của phóng viên, mang theo vệ sĩ bước vào bảo tàng.
Lúc đi ngang qua chỗ bậc cửa, không hiểu thế nào mà y lại đưa tay vẫy chào nhóm cảnh sát ở cách đó xa xa, Vương Tuấn Khải cau mày, theo hướng nhìn của y, rõ ràng là đang nhắm vào hắn.
Bọn họ từng quen biết sao?
"Các vị khách quý, các bạn trẻ đang tham quan bảo tàng tranh vẽ của tôi thân ái, hôm nay tôi có mặt ở đây là vì một sự kiện rất quan trọng có ảnh hưởng đến tinh thần và sự nghiệp của tôi. Như các bạn đã biết, họa sĩ Đường Triết là một trong những danh họa mang tầm vóc trong giới hội họa cổ điển quốc gia, là người khởi nguồn cho lối vẽ tranh theo lớp, cũng chiếm được nhiều cảm tình của người thưởng thức nghệ thuật. Mới đây trong lúc đang làm việc, ông đã phát tác bệnh lí mà không có ai bên cạnh trông nom dẫn đến tử vong..."
Đường Cung lịch sự chờ mọi nggười xung quanh nghị luận xong, trầm giọng nói: "Họa sĩ Đường Triết là cha nuôi của tôi, mặc dù tôi và ông không thường xuyên làm việc cùng nhau, hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nua-hung-thu-khai-nguyen/2083890/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.