Tin tức về "khu đèn đỏ" chưa về tới tay Vương Tuấn Khải thì hắn đã bị cấp trên gọi lên càm ràm.
"Phía trên không đồng ý giải phẫu tử thi."
Cục trưởng buồn bực nhìn thanh niên đã cao muốn bằng chiều cao cửa phòng, từ đầu đến cuối vẫn là bộ dáng thờ ơ như thể trời có sập cũng không đến lượt mình gánh, thở dài: "Nạn nhân có quan hệ bất chính với một viên chức cấp cao."
"Thì có liên quan gì?"
"Đêm qua bọn họ ở cùng nhau, hơn nữa giữa họ còn có quan hệ "chủ tớ"." Cục trưởng làm ra vẻ "tôi nói như vậy cậu hiểu mà", thẫn thờ nói: "Tóm lại, viên chức kia cho rằng trên người nạn nhân có lưu lại dấu vết của mình nên ngăn cản đơn xin giải phẫu của cậu."
Một kẻ quyền cao chức trọng tai to mặt lớn không gϊếŧ người thì sợ cái gì? Dĩ nhiên là sợ liên lụy. Nhân phẩm của Laurent Albert không tốt, người trong ngành tùy tiện điều tra cũng thấy được, chỉ cần vụ việc này bị tung ra ngoài, số phiếu bầu cử cho viên chức này chắc chắn không lên nổi con số một trăm. Đời sống tɦác ɭoạи như vậy còn muốn che giấu tội trạng, hiên ngang hoành hành ảnh hưởng đến Sở cảnh sát như vậy quả thật đúng là hành vi của kẻ có tiền.
"Nếu không, tôi dẫn Willie đến xem là được."
Cục trưởng mặt không cảm xúc đấu mắt với thanh niên diện vô biểu tình, trầm giọng nói: "Cậu biết làm thế là vi phạm vào luật hay không?"
Vương Tuấn Khải rũ mi: "Chứ không thì chú định để cho tội phạm dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nua-hung-thu-khai-nguyen/2083905/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.