Tivi trong phòng khách đang phát Xuân Vãn, tiếng ca múa bị át đi bởi tiếng cười nói trên bàn ăn.
Lúc 23:58, Hứa Gia Ngôn gọi video cho Tiêu Nhược. Tiêu Nhược đang đeo tai nghe ngồi trên ghế sofa ở tầng dưới xem phim trên điện thoại. Cô cầm điện thoại lên, trong màn hình là khuôn mặt mang ý cười của Hứa Gia Ngôn: “Em đang làm gì vậy?”
Tiêu Nhược tỏ ra ngoan ngoãn: “Đang đợi anh đó!”
Hứa Gia Ngôn vừa mới chườm nóng xong, nửa nằm trên giường: “Có xem Xuân Vãn không?”
Tiêu Nhược không có hứng thú với Xuân Vãn lắm: “Có xem một chút.” Cô không quá thích các chương trình như ca múa, nhưng có tiểu phẩm hay tướng thanh thì cô sẽ nhìn lấy vài lần. Cô nghe thấy bên Hứa Gia Ngôn rất yên tĩnh, có chút đau lòng: “Buổi tối em không nên để anh một mình.”
Lúc này, chuông giao thừa lúc 00:00 vang lên.
“Nhược Nhược.” Ánh sáng trên đầu chiếu vào trong mắt anh, ánh sáng vàng rất dịu dàng, vỡ thành nhiều mảnh, phản chiếu hình ảnh cô ở trong màn hình. Anh cười nói: “Chúc mừng năm mới.”
Tiêu Nhược mỉm cười đáp: “Năm mới vui vẻ, Hứa Gia Ngôn.”
Hứa Gia Ngôn hỏi cô: “Em có mong muốn gì trong năm mới không?”
“Có chứ!” Đôi mắt đôi mày cô cong cong giống như một chén rượu nếp hoa đào đầy tràn ra, tỏa mùi thơm quyến rũ.
“Em muốn điều gì?”
Tiêu Nhược làm như bên cạnh không có ai: “Em muốn anh.”
Phan Vân ngồi bên cạnh đang cắn dưa hóng hớt chua hết cả miệng.
Hứa Gia Ngôn nhìn thấy trên tai Tiêu Nhược còn đeo tai nghe,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nua-yeu-thuong-mot-nua-cuoc-doi/2846530/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.