“Á! ngu ngốc, vẽ kiểu gì thế! Để tôi mang gương mặt này xuất hiện ở trước mặt anh Hải Minh!”
Võ Ái Nhi sụp đổ lao thẳng đến phòng làm việc của Đào Anh Thy.
Cánh cửa đập “râm” một cái lên bức tường, dọa Đào Anh Thy ngồi thẳng dậy: “Võ Ái Nhi? Cô làm gì thế?”
“Rốt cuộc là cô có chỗ nào tốt hơn tôi? Vì sao anh Hải Minh thích cô mà không thích tôi!”
“..” Đào Anh Thy vội vàng đứng lên đóng cửa lại, ngăn đồng nghiệp tò mò bên ngoài!
Quay đâu chất vấn: “Cô nổi điên cái gì! Tôi chọc giận cô chỗ nào? Với lại lông mày của cô làm sao thế?”
“Đừng nhắc tới lông mày của tôi!” Võ Ái Nhi tức giận la lớn.
Đào Anh Thy cảm thấy lỗ tai của mình sắp bị điếc!
“Được rồi, không nhắc tới. Tôi bảo này… rốt cuộc cô tới đây làm gì?” Đào Anh Thy hoang mang.
Võ Ái Nhi mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha, khóc lóc kể lể: “Không phải vì bỏ thuốc cô trong buổi tiệc sao? Có cần phải gọi tôi đến tập đoàn Vương Tân để dạy dỗ và cảnh cáo không? Tôi sinh ra không cao quý hơn cô sao? Dựa vào đâu tôi phải nhìn sắc mặt của cô? Dựa vào đâu tôi phải phụ trách sự an toàn của cô, dựa vào đâu coi tôi là người bảo vệ cô, dựa vào đâu…”
Đào Anh Thy không hiểu gì, theo lời của Võ Ái Nhi là cô ta chịu ấm ức…
Mới từ tập đoàn Vương Tân qua đây, bị Tư Hải Minh măng? Nhưng mà người bảo vệ là cái quái gì?
“Chờ chút, cô nói là thuốc? Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2329586/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.