Sau đó cô chủ động đưa tay về phía Tư Hải Minh, năm lấy bàn tay của anh.
Tư Hải Minh nhìn chằm chằm cô, không nói gì, đôi mắt như hố đen có thể nuốt trọn tất cải Ngón tay của Đào Anh Thy bất an động vào lòng bàn tay của Tư Hải Minh, người này sẽ không nổi điên ở đây thật chứ?
Có phải cô nên chạy thoát khỏi hiện trường trước không? Ngay lúc cô có suy nghĩ này, Tư Hải Minh đứng lên, cứ vậy nắm chặt tay Đào Anh Thy, trực tiếp rời khỏi phòng ăn!
Không khí đáng sợ trong phòng ăn nhanh chóng lắng xuống, mọi người có thể hít thở bình thường.
Đào Hải Trạch đặt mông ngồi xuống, cực kỳ không vui, trách cứ Xa Huệ Anh: “Bà nói những lời đó làm gì? Một bữa cơm ngon cũng vì những lời đó của bà làm hỏng hết rôi! Bà tưởng nơi này là thành phố Tân sao? Đây là thủ đô! Ở trước mặt Tư Hải Minh! Tính cách này của bà có thể sửa không? Đừng tưởng trái đất chỉ xoay quanh bà!”
Xa Huệ Anh suýt bị Đào Hải Trạch chọc tức chết: “Ông có ý gì? Cái gì là trái đất xoay quanh tôi? Không phải ông nói gắn kết Sơ Tâm với Tư Hải Minh sao? Bây giờ lại cảm thấy tôi sai? Đào Hải Trạch, ông nói cho tôi hay, có phải trong mắt ông tôi chính là loại người ngu xuẩn không?”
“Tôi nói bà ngu xuẩn lúc nào? Chẳng qua là tôi cảm thấy nên nói chuyện phù hợp với từng hoàn cảnh!” Đào Hải Trạch cạn lời, ra vẻ mất kiên nhẫn.
“Đào Hải Trạch, bây giờ ông không chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2329720/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.