“Người đàn ông kia là…là Tư Hải Minh?”
“Phải. Em không nghĩ tới sẽ trùng hợp như vậy… Không ngờ anh ấy lại là anh họ của anh.” Đào Anh Thy có cảm giác hô hấp của bản thân cũng trở nên khó khăn.
Tư Viễn Hằng nghe Đào Anh Thy nói thế, cả người cũng giống như mất hồn, nhìn chằm chằm cô, hai khóe mắt đỏ thẫm.
Đào Anh Thy nói tiếp: “Em từng nói rồi, anh sẽ hối hận, thật ra thì anh vốn dĩ không hiểu em là loại người như thế nào, em không phải dạng người tốt đẹp gì.” Tư Viễn Hằng, như thế, anh có thể hận em rồi, chán ghét ruồng bỏ em, quên em đi, đi tìm hạnh phúc thuộc về mình, em đã không có tư cách ở bên cạnh anh nữa rồi.
Kết thúc như vậy là tốt nhất.
Không có liên quan gì nữa, cắt đứt hoàn toàn…
Tư Viễn Hằng lần đầu tiên cảm nhận được mùi vị từ thiên đường rơi xuống địa ngục, tức giận quá mức nên ngược lại không có cảm giác gì. Anh chỉ nhìn về phía Đào Anh Thy, dường như muốn nhìn thấu cô, nhìn trọn vẹn hết về cô, trong khóe mắt đỏ thẫm đang rưng rưng nước mắt.
“Anh đi đi!” Đào Anh Thy vô tình xoay người, không nhìn anh ta nữa.
“Anh Thy…” Tư Viễn Hằng vừa mở miệng, ngay lập tức cảm nhận được vị tanh dâng lên cổ họng, tiếp theo anh họ một tiếng, trực tiếp nôn ra máu.
Trong đôi mắt đen láy của Tư Hải Minh có chút sửng sốt.
Đào Anh Thy quay mặt sang, lúc nhìn đến khóe miệng đầy máu của Tư Viễn Hằng, còn có một mảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2330264/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.