“..” Đào Anh Thy mím môi, không nói nữa. 
Cô không biết mình nói sai chỗ nào. 
Vốn đúng là như vậy mài Bị Tư Hải Minh bế ra từ phòng vệ sinh nữ, 
người khác sẽ nghĩ thế nào? 
Đi vào sảnh lớn, Đào Anh Thy cúi đầu, bị ôm thế này, 
những người khác trong nhà hàng nhìn thấy thì sao, mất mặt quá đi! 
Sau khi ngồi xuống trước bàn ăn, Đào Anh Thy phát hiện nhưng 
nhân viên kia không nhìn về phía cô, như vậy ít nhiều cũng bớt xấu hố. 
Nôn xong, trong bụng lại trống rỗng. 
*Tôi.. hình như tôi lại đói rồi.” Đào Anh Thy sờ lên bụng nói. 
“,„” Tư Hải Minh nhìn cô bằng ánh mắt đầy ý vị sâu xa. 
“Thật đấy, anh không thấy sao, đều nôn hết ra rồi!” 
“..” Tư Hải Minh không còn lời nào để nói. 
Đào Anh Thy thấy vẻ mặt lạnh lẽo của anh liền cúi đầu, 
cầm bánh gato tráng miệng mà người quản lý vừa đưa tới, 
bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói: “Ừm, ăn ngon lắm” 
Đúng là rất ngon, chí ít đối với điều kiện sinh hoạt của cô mà nói 
thì không ăn nổi mấy món đồ ngọt đắt tiền như vậy. 
Người quản lý đứng cách đó không xa nhìn thấy thế thì cũng thở phào một hơi. 
Trước kia từng đắc tội với cô, mặc dù là vì người đứng đầu tập đoàn Vương Tân ra lệnh, 
nhưng bây giờ cô được sủng ái rồi, nếu là thổi gió gì bên tai, vậy thì ông ta gặp xui xẻo rồi. 
Trên đường về, bầu không khí trong xe lại tiếp tục ngột ngạt. 
Đào Anh Thy ngồi dựa vào cửa sổ, mỗi tế bảo 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2330606/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.