Lục Dật Kha tức giận gào lên: “Xóa, xóa hết cho tôi, xóa một cái đi một người, sáng sớm ngày mai, nếu như tòa báo nào dám đưa tin ra ngoài, tôi lập tức sẽ khiến việc kinh doanh của hắn phải đóng cửa.” Sau đó, ông ta lấy điện thoại gọi một cuộc cho thư ký của mình.
Thư ký Lương Vĩ rất nhanh đã mang theo hai người tới.
Cố Ức Lâm ở không xa cũng ngắt tất cả nguồn điện, hình ảnh khiến người ta mặt đỏ tim đập thoáng cái biến mắt.
Cố phu nhân thấy vậy, đáy lòng lập tức thở phào một hơi.
Nhưng trong lòng bà ta cũng rõ, miệng người xa xôi, không cách nào ngăn lại, nhưng chỉ cần tòa báo không đưa tin, những người ở bữa tiệc thấy được cũng không dám nói loạn, ai cũng không dám xem thường mà đắc tội hai nhà Lục Có.
Hơn nữa, vừa rồi bà nghiêm túc nhìn hình ảnh, ngay cả bà còn không nhận ra An An, chỉ là nghe âm thanh mới nghe ra.
Vừa rồi bà quá nóng ruột, nếu như bà không tới, trong phòng tối đên đó cũng không nhìn ra là An An.
Lương Vĩ đưa các phóng viên vào một gian phòng khác.
Lúc này Cố phu nhân mới vô lực ngồi xuống đất, sắc mặt trắng bệch, cả người vô lực.
Cố Ức Lâm vừa tới thấy vậy, lập tức tiến lên đỡ bà dậy.
“Mẹ, người không sao chứ!” Giọng nói Cố Ức Lâm rất lạnh mang theo sự tức giận không thể kiềm chế.
Cố Ức Sầm và cha anh ta Cố Tích Hồng cũng đi theo tới.
Lục Dật Kha áy náy nhìn Cố Tích Hồng một cái.
“Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/433020/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.